CHẶN ĐƯỜNG MƯU SINH CỦA DÂN ĐỂ BẢO VỆ KHU SINH QUYỂN

10:04 AM |

Tuyến đường qua đò kéo trên sông Mã Đà giáp ranh giữa hai tỉnh Đồng Nai và Bình Phước đã chính thức bị cấm để bảo vệ khu dự trữ sinh quyển. Cấm đường nhưng chưa thực hiện di dân khiến cuộc sống của người dân bị xáo trộn.

Cấm đường để bảo vệ Khu dự trữ sinh quyển
Theo nội dung công văn số 9606/UBND-CNN của UBND tỉnh Đồng Nai (ban hành ngày 13/10/2014), “Khu bảo tồn thiên nhiên văn hóa Đồng Nai phối hợp với các cơ quan liên quan tiến hành đóng tuyến đường tự phát xuyên qua khu bảo tồn đi qua tỉnh Bình Phước, đồng thời thực hiện cấm việc đi lại qua vị trí có bến đò tự phát tại khu vực này”.
Thực hiện nội dung chỉ đạo của công văn trên, ngày 17/11/2014, các ban ngành liên quan thuộc huyện Vĩnh Cửu, tỉnh Đồng Nai đã tiến hành dựng barie, treo bảng cấm người và phương tiện lưu thông qua tỉnh lộ 768 để qua đò tạm sang tỉnh lộ 322 thuộc tỉnh Bình Phước.
Sông Mã Đà là nơi giáp ranh giữa xã Tân Hòa, huyện Đồng Phú, Bình Phước và xã Mã Đà thuộc huyện Vĩnh Cửu, Đồng Nai. Đây là cung đường ngắn nhất để người dân sinh sống hai bên sông thông thương, nếu đi đường vòng qua bến phà Hiếu Liêm, chặng đường sẽ dài thêm gần 100km.
Trước đây, từng có một cây cầu nối liền hai bờ nhưng cây cầu đã bị bom đạn trong kháng chiến chống Mỹ đánh sập, hiện mố cầu vẫn còn đứng sừng sững giữa dòng Mã Đà. Về mùa mưa, để qua được dòng sông hung hãn này người dân phải liều mình đi trên những chuyến đò kéo tay của gia đình ông Lê Anh Hùng (55 tuổi) với cước phí 10.000 đồng/xe máy mỗi lần sang sông. Chính vì sự tiện lợi từ việc rút ngắn được quảng đường nên mỗi ngày bến đò tự phát của vợ chồng ông Hùng đưa đón hàng trăm lượt người qua sông.
Barie cấm đường được thiết lập ngay chốt kiểm lâm Rang Rang
Bảng cấm đường được thiết lập ngay chốt kiểm lâm Rang Rang
Biết những nguy hiểm mỗi ngày người dân phải đối mặt nhưng cả hai tỉnh Đồng Nai và Bình Phước đều không lên kế hoạch để xây dựng cầu vì tuyến đường này xuyên qua Khu bảo tồn thiên nhiên văn hóa tỉnh Đồng Nai.
 
Đến tháng 6/2011, Khu bảo tồn trên được UNESCO chính thức công nhận là Khu dự trữ sinh quyển thế giới. Diện tích của Khu dự trữ sinh quyển rộng hơn 100.000 ha bao gồm cả hồ thủy điện Trị An.
Ông Thái Ngô Đức, Trạm trưởng Trạm kiểm lâm Rang Rang cho hay, Khu dự trữ sinh quyển còn nhiều loài động, thực vật quý hiếm. Việc cấm người dân qua lại trong khu bảo tồn nhằm mục đích bảo vệ thiên nhiên, động vật hoang dã cũng như môi trường sinh thái. Đối với những hộ dân sống trong khu vực vùng lõi của khu bảo tổn, UBND tỉnh Đồng Nai đã có phương án di dời đến nơi ở mới.
Người dân hai bên bờ bị cô lập
Theo ông Phạm Ngọc Hải, Trưởng ấp 5, xã Mã Đà, huyện Vĩnh Cửu, Khu dự trữ sinh quyển nằm trên địa phân của 3 xã Hiếu Liêm, Phú Lý, Mã Đà, hiện vẫn còn hàng nghìn hộ dân sinh sống trong vùng lõi và vùng đệm. Trong đó, người dân xã Mã Đà hầu hết đang sinh sống dựa vào đất canh tác các loại cây công nghiệp, hoa màu và vượt sông Mã Đà đi làm thuê tại tỉnh Bình Phước.
Tuyến đường này là điểm thông thương gần nhất của người dân hai bên bờ
Tuyến đường lưu thông gần nhất của người dân nơi đây ở hai bên bờ
Cấm đường để bảo vệ Khu sinh quyển là việc cần thiết, song trên thực tế quyết định trên đang gây ra nhiều xáo trộn cho việc đi lại thông thương của người dân hai bên bờ sông Mã Đà. Mặc dù UBND tỉnh Đồng Nai đã có kế hoạch di dời người dân trong khu vực bảo tồn đến các khu tái định cư, tuy nhiên đến nay các phương án vẫn chưa được thực thi.
“Bà con chúng tôi hoàn toàn ủng hộ việc xây dựng và bảo tồn Khu dự trữ sinh quyển. Chúng tôi cũng chẳng muốn náu mình giữa rừng sâu núi thẳm để phải đối mặt với những bầy thú hoang. Tuy nhiên, trước khi thi hành lệnh cấm đường kính mong nhà nước thực hiện kế hoạch đưa người dân đến khu tái định cư. Việc di dân chưa thực hiện nhưng đã “ngăn sông, cấm chợ” chẳng khác nào làm khó người dân” - ông Trần Công Bình, xã Mã Đà bày tỏ.
Ông Thành Vẫn bất chấp lệnh cấm đưa khách sang sông
Bất chấp lệnh cầm ông Hùng vẫn hàng ngày đưa khách sang sông
Một tuần sau ngày tỉnh lộ 768 bị cấm, người dân vẫn cố tìm cách vượt sông Mã Đà để tiếp tục công việc mưu sinh. Lực lượng kiểm lâm khu bảo tồn cũng đang từng bước tuyên truyền vận động người dân. “Trước mắt, chúng tôi chưa thực hiện cấm triệt để mà đang từng bước vận động để người dân hiểu và tự giác tìm tuyến đường khác để đi lại”, một kiểm lâm viên thuộc Trạm kiểm lâm Rang Rang cho biết.
Ông Lê Anh Hùng chủ đò kéo cho hay: “Sau khi cả đường và đò bị cấm, nhiều người dân đã cố tình bơi qua sông. Nước sông mùa này đang lên cao, chảy cuồn cuộn, dù đã tính đến chuyện dẹp đò nhưng thấy sự nguy hiểm đến tính mạng mọi người nên tôi cũng cố ý tiếp tục đưa khách qua sông. Mong rằng chính quyền tỉnh Đồng Nai và Bình Phước sớm có phương án để hỗ trợ bà con ổn định cuộc sống”.
Read more…

TP.HCM THÍ ĐIỂM 5 QUẬN PHÂN LOẠI RÁC TẠI NGUỒN

9:47 AM |
Ngân sách nhà nước sẽ được chi ra để mua thùng rác hữu cơ, vô cơ phát cho một số hộ dân tại các quận 1, 3, 5, 6, Bình Thạnh. Dự kiến từ ngày 15-12, nhiều khu vực dân cư ở các quận này sẽ triển khai thí điểm phân loại rác tại nguồn.


Đây ý kiến được Phó Chủ tịch UBND TPHCM Nguyễn Hữu Tín yêu cầu các sở ngành, UBND các quận huyện thực hiện tại cuộc họp về phân loại rác tại nguồn sáng nay (26-11).

Theo một cán bộ Phòng Tài nguyên môi trường, UBND quận 1, từ năm 2013 quận 1 đã triển khai thí điểm việc phân loại rác tại nguồn cho gần 90 hộ dân tại phường Bến Nghé. Kết quả là đa số người dân đã phân loại rác đạt yêu cầu, rác hữu cơ và rác vô cơ được phân loại riêng từng thùng.

Trong lần thí điểm sắp tới, một số khu vực dân cư như tại quận 3 sẽ có 300 hộ dân trên đường Võ Văn Tần được phát thùng rác để phân loại (mỗi hộ 2 thùng), quận 6 có 950 hộ, Bình Thạnh 100 hộ ... Ngoài thùng rác được phát, mỗi khu vực thí điểm sẽ có 2 xe chuyên dụng để thu gom rác sau phân loại.

Theo ông Tín, nhiều nước đã thực hiện việc phân loại rác tại nguồn, giờ TPHCM làm là đã muộn. Kinh nghiệm tại nhiều nước việc phân loại rác tại nguồn cũng phải mất 15 - 20 năm mới thành công, do đó TPHCM sẽ làm từng bước, nhân rộng từng khu dân cư chứ khó có thể một sớm một chiều thành công được.

Ông Tín cũng yêu cầu Sở Tài nguyên và Môi trường thành phố lập kế hoạch triển khai mô hình xã hội hóa dịch vụ thu gom rác bởi lâu nay, dịch vụ thu gom rác nhiều nơi mạnh ai nấy làm, nhà nước quản lý không được, có nơi để mấy ngày không thu gom dẫn đến rác phát tán mùi hôi ... Theo đó, sắp tới thành phố sẽ xã hội hóa, kêu gọi đầu tư dịch vụ thu gom rác bằng nhiều hình thức, có thể công ty tư nhân, dịch vụ công ích tham gia... nhưng tất cả đều phải có pháp nhân để nhà nước có thể quản lý được.

Mỗi ngày TPHCM thải 10.000 – 11.000 tấn chất thải rắn (không kể các loại bùn thải), trong đó có khoảng 7.500 tấn rác thải sinh hoạt. Nếu phân loại rác tại nguồn thành công, TPHCM sẽ tái sử dụng 90-95% khối lượng chất thải rắn, trong đó khoảng 70% dành để tái sinh năng lượng và sản xuất phân compost, phân vi sinh giúp giảm đáng kể ô nhiễm do mùi và nước rỉ rác từ các bãi chôn lấp.

Từ năm 1999 đến 2012, TPHCM đã triển khai 3 chương trình phân loại rác tại nguồn nhưng tất cả đều thất bại mặc dù kinh phí không phải nhỏ. Nguyên nhân là thiếu đầu tư hệ thống phân loại một cách đồng bộ, từ thùng rác tại mỗi gia đình, phương tiện vận chuyển có ngăn riêng và các bãi rác phải phân loại, tái chế đúng yêu cầu.

Chương trình phân loại rác tại nguồn đầu tiên vào năm 1999 và kết thúc năm 2001 với kinh phí 5.000 đô la Mỹ do EU tại trợ thực hiện tại 2 tổ dân phố ở quận 5. Sau đó, EU tiếp tục tài trợ chương trình tại quận 5 từ năm 2002 đến năm 2007 thì kết thúc. Chương trình phân loại rác tại nguồn của riêng TPHCM được triển khai từ năm 2001 thí điểm tại quận 6 cũng kết thúc thất bại vào cuối năm 2009.

Trong những lần thí điểm trước đây, ban đầu người dân tham gia các chương trình phân loại rác tại nguồn với tỷ lệ rất cao, tăng từ 30% lên 70%. Nhưng do thiếu xe thu gom từng loại rác, kết quả là sau khi phân loại tại nhà dân, rác lại bị trộn chung ở bãi tập kết, đổ về bãi chôn lấp. Bên cạnh đó, việc xây dựng các nhà máy sản xuất phân compost và chế biến phân hữu cơ không thực hiện được do các nhà đầu tư thiếu vốn.

Bà Huỳnh Thị Lan Phương, Phó Tổng giám đốc Công ty TNHH Xử lý chất thải rắn Việt Nam (VWS - chủ đầu tư khu xử lý chất thải Đa Phước) cho biết, WVS đã đầu tư hoàn chỉnh hệ thống phân loại, tái chế chất thải để sản xuất phân compost, sẵn sàng tiếp nhận lượng rác được phân loại từ rác hộ dân chuyển về để tái chế.

Xây 13 trạm trung chuyển rác trước Tết Nguyên đán

Theo báo cáo của Sở Tài nguyên và Môi trường TPHCM tại cuộc họp sáng hôm qua (26-11), trước đây thành phố có gần 50 trạm trung chuyển rác. Do nhiều trạm không đảm bảo tiêu chuẩn môi trường, phát tán mùi hôi nên thành phố đã giảm số lượng trạm trung chuyển rác xuống còn 13 trạm. Tổng số vốn đầu tư 13 trạm trung chuyển khoảng 68 tỉ đồng.

Từ nay đến ngày 10-2-2015 (trước Tết Nguyên đán) sẽ hoàn tất việc xây dựng 13 trạm trung chuyển rác gồm: trạm Bình Trưng Tây (quận 2), Tôn Thất Thuyết (quận 4), Bà Lài (quận 6), Long Hòa, Phước Long A (quận 9), Trần Bình Trọng (quận 10), Tân Hóa (quận 11), Tân Thới Hiệp (quận 12), Nguyễn Kiệm (Phú Nhuận), Hiệp Bình Chánh (Thủ Đức), Tân An Hội (Củ Chi) và các trạm Bà Điểm, Xuân Thới Thượng (Hóc Môn).  

Theo kế hoạch thì TPHCM sẽ duy trì các trạm trung chuyển đến năm 2020, sau đó sẽ không còn mô hình trạm trung chuyển nữa mà rác thải sẽ được chở trực tiếp từ khu dân cư về các khu xử lý.

Như vậy, trong tương lai, vấn đề xử lý chất thải rắn có thể mở ra được nhiều nốt rút...

Read more…

Ô nhiễm tại bãi rác Dốc Búng vẫn tái diễn

9:43 AM |
Xung quanh thông tin nguồn nước mặt sông Đà bị nhiễm bẩn từ một bãi rác tại TP Hòa Bình (tỉnh Hòa Bình), lãnh đạo Công ty CP Nước sạch Vinaconex khẳng định chất lượng nước sạch cung cấp cho Hà Nội được đảm bảo.

Viwasupco khẳng định chất lượng nước sạch được đảm bảo
Tuy nhiên, các chuyên gia môi trường cho rằng, về lâu dài, nếu  bãi rác dốc Búng gây ô nhiễm không được xử lý triệt để thì sẽ gây nguy hại cho nguồn nước mặt cũng như chất lượng nguồn nước sạch được sản xuất tại Nhà máy nước sông Đà.

 Bãi rác dốc Búng hàng ngày vẫn xả nước thải ra khu vực xung quanh.
Bãi rác dốc Búng hàng ngày vẫn xả nước thải ra khu vực xung quanh.

Phóng viên đã tìm hiểu thực tế để thông tin rõ hơn về bãi rác dốc Búng gây ô nhiễm. Tại TP Hòa Bình, chúng tôi đã phát hiện nhiều chuyện "lạ", đó là chuyện một bãi rác tạm bị biến thành bãi rác duy nhất của cả TP, hàng ngày xả nước thải ra khu vực xung quanh và xuống sông Đà, trong khi trên địa bàn có một khu xử lý rác được đầu tư đến gần 30 tỷ đồng nhưng bỏ hoang đã 5 năm nay.  

Sống chung với ô nhiễm
Không mất nhiều công sức để tìm ra bãi rác dốc Búng, bởi khi đến con đường cách xa bãi rác hàng cây số đã ngửi thấy mùi hôi nồng nặc. Có lẽ bãi rác dốc Búng phải gọi là "núi rác" hay "cánh đồng rác" mới chính xác, bởi rác được đổ tràn lan trên diện tích rộng, nằm ngay giữa khu dân cư. Bị ảnh hưởng nhất là các gia đình đang sinh sống ở tổ 17, phường Tân Hòa do nằm gần bãi rác nhất. Hàng ngày không chỉ phải chịu đựng mùi hôi thối của bãi rác bốc lên mà nhà cửa, quần áo, chăn màn cả ngày lẫn đêm đều đen đặc ruồi muỗi. Chính vì sống trong môi trường ô nhiễm nên nhiều người lớn lẫn trẻ con đều mắc các bệnh về đường hô hấp, da liễu…  

Trước thông tin bãi rác dốc Búng ô nhiễm, có nguy cơ ảnh hưởng đến nguồn nước cấp cho Nhà máy nước sông Đà để sản xuất và cấp nước sạch về TP Hà Nội, UBND TP Hà Nội đã yêu cầu Sở Xây dựng chủ trì, phối hợp với Sở Y tế, Công ty CP Đầu tư xây dựng và kinh doanh nước sạch (Viwaco), Công ty CP Nước sạch Vinaconex (Viwasupco) thường xuyên tổ chức kiểm tra, đánh giá các chỉ tiêu về chất lượng nước sạch cung cấp từ Nhà máy nước sông Đà, đảm bảo an toàn cho sinh hoạt của người dân; báo cáo định kỳ cho UBND TP. Yêu cầu Tổng Công ty Vinaconex, Công ty Viwasupco khẩn trương phối hợp, làm việc với các ngành liên quan của tỉnh Hòa Bình để có các giải pháp hạn chế ảnh hưởng do ô nhiễm từ bãi rác đến nguồn nước mặt cung cấp cho Nhà máy nước sông Đà và đảm bảo chất lượng, an toàn đối với nguồn nước sạch cung cấp cho người dân Thủ đô.

Một người dân tổ 11, nhà ở đầu dốc Búng cho biết, từ khoảng 20 giờ đến 23 giờ hàng ngày là thời điểm ô tô chở rác của Công ty CP Môi trường đô thị Hòa Bình lũ lượt tập kết về đây. Điều đáng nói là rác được đổ xuống, sau đó công nhân phun qua loa một thứ hóa chất khử mùi rồi san ủi cho bằng phẳng, hoàn toàn không có biện pháp xử lý gì khác. Do thiếu các biện pháp xử lý và lại nằm gần sông Đà nên nước thải từ bãi rác chảy rả rích cả ngày lẫn đêm trực tiếp xuống sông.

Theo chỉ dẫn của người dân, chúng tôi men theo một đoạn bờ sông và đếm được đến 3 miệng cống từ bãi rác xuyên qua đường chảy thẳng ra sông, nước đen ngòm sủi bọt như xà phòng và bốc mùi hôi thối nồng nặc. Dòng nước sông Đà đoạn này cũng có màu khác lạ, đục đục, nhờ nhờ chứ không trong xanh như những khu vực khác. Theo kết quả phân tích mẫu nước ngầm của bãi rác dốc Búng do Công ty CP Môi trường đô thị Hòa Bình cung cấp năm 2013, có đến 10 thông số vượt quy chuẩn và mẫu nước suối cạnh bãi rác có 13 thông số vượt quy chuẩn…

Khu xử lý xây mới rồi để không...
Tìm hiểu thêm, chúng tôi được biết, bãi rác dốc Búng thuộc phường Tân Hòa được đưa vào khai thác từ năm 2003. Điều đáng nói là do chỉ được quy hoạch là bãi tạm nên bãi rác dốc Búng không hề có công trình xử lý rác thải nào được xây dựng từ khi đi vào hoạt động cho đến nay. Để đáp ứng nhu cầu xử lý rác thải ngày càng tăng, UBND tỉnh Hòa Bình đã quy hoạch và triển khai xây dựng Khu xử lý rác thải Yên Mông nằm cách bãi rác dốc Búng chừng 10km. Tuy nhiên, khu xử lý rác thải Yên Mông đã nằm "đắp chiếu" từ khi hoàn thành. Đem thắc mắc này trao đổi với ông Nguyễn Văn Cần - Phó Chủ tịch UBND xã Yên Mông. Ông Cần cho biết: Ngày đó, không biết tỉnh tính toán kiểu gì mà khoanh vị trí khu xử lý rác thải nằm ngay sát khu dân cư. Lo ngại môi trường bị ô nhiễm, bà con phản đối dữ lắm. Chính vì thế, ngay khi có xe rác đầu tiên đưa về khu xử lý, dân làng kéo nhau ra chặn, gây mất an ninh trật tự khu vực. Nay muốn khôi phục lại khu xử lý rác phải có kế hoạch di dời khoảng 140 hộ dân, một trường mầm non và một trường tiểu học nằm trong khu vực bị ảnh hưởng. Kinh phí bồi thường GPMB dự kiến khoảng hơn 100 tỷ đồng, chưa kể quỹ đất quy hoạch tái định cư cho các hộ dân.

Trong khi những lo ngại về nguồn nước sinh hoạt bị ô nhiễm từ bãi rác dốc Búng thì xem chừng tỉnh Hòa Bình vẫn chưa quyết liệt xử lý mối bất an này. Trao đổi với phóng viên, ông Quách Tùng Dương - Chủ tịch UBND TP Hòa Bình thừa nhận, nguồn nước rò rỉ từ bãi rác dốc Búng là có thật, ít nhiều gây ảnh hưởng tới chất lượng nguồn nước mặt sông Đà. Theo ông Dương, lãnh đạo tỉnh và TP Hòa Bình đang tìm biện pháp tháo gỡ. Khó khăn lớn nhất hiện nay vẫn là vấn đề kinh phí, ngân sách hiện chưa bố trí được. Đơn giá để xử lý một tấn rác theo đúng quy trình phải mất 250.000 - 300.000 đồng trong khi mức giá quy định hiện nay rất thấp nên chỉ có thể xử lý bằng phương pháp chôn lấp.
Thiết nghĩ, vì lợi ích của cộng đồng, UBND tỉnh Hòa Bình cần có ngay quyết sách kịp thời, tạm đóng cửa bãi rác dốc Búng và có kế hoạch xử lý lượng rác đã chôn lấp nhằm giải quyết dứt điểm tình trạng ô nhiễm tại khu vực này.

Đề nghị các cơ quan hữu quan tỉnh Hòa Bình sớm vào cuộc.
Liên quan đến thông tin bãi rác dốc Búng gây ô nhiễm môi trường, có thể ảnh hưởng đến nguồn nước sinh hoạt của hơn 70.000 hộ dân Thủ đô, trao đổi qua điện thoại với phóng viên báo Kinh tế & Đô thị chiều 26/11, Phó Trưởng đoàn chuyên trách Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Hòa Bình Nguyễn Tiến Sinh cho biết mới biết qua phản ánh của báo chí nên chưa thể có ý kiến cụ thể. Ông Nguyễn Tiến Sinh cũng cho biết sẽ đề nghị các cơ quan chức năng của tỉnh Hòa Bình phải sớm làm rõ sự việc này. (Hà Minh).

NT
Read more…

PHÁT TRIỂN SẢN XUẤT VÀ SỬ DỤNG VẬT LIỆU XÂY KHÔNG NUNG Ở HẢI PHÒNG

9:18 AM |

Theo Chương trình phát triển vật liệu xây không nung (VLXKN) được Chính phủ phê duyệt tại quyết định số 567/QĐ-TTg, đến năm 2020, VLXKN sẽ thay thế 20- 25% gạch đất sét nung vào năm 2015, 30-40% vào năm 2020. Được sự hỗ trợ về công tác quản lý nhà nước của Bộ Xây dựng, cụ thể là Vụ VLXD, Vụ Khoa học Công nghệ và Môi trường trong lĩnh vực sản xuất và sử dụng VLKN trên địa bàn thành phố Hải Phòng đang ngày càng phát triển.

Những tác hại của gạch đất sét nung đến môi trường và con người
Tại buổi tập huấn vừa qua tại Hải Phòng về công tác quản lý nhà nước trong lĩnh vực sản xuất và sử dụng VLXKN, Thứ trưởng Bộ Xây dựng Nguyễn Trần Nam cho biết, mỗi năm cả nước sản xuất tiêu thụ 22 tỷ viên gạch quy tiêu chuẩn, đến năm 2020 cần 40 tỷ viên gạch quy tiêu chuẩn. Trong khi đó để sản xuất gạch đất sét nung, nguyên liệu chủ yếu từ đất nông nghiệp, đất ruộng. Nếu sản xuất1 tỷ viên gạch đất sét nung phải dùng đến 1,5 triệu m3 đất, tương đương 75 ha đất ( độ sâu khai thác là 2m) nông nghiệp, tương đương với diện tích 1 xã, thải ra môi trường 17 triệu tấn CO2 gây hiệu ứng nhà kính, ảnh hưởng lớn đến an ninh lương thực, môi trường. Chưa kể phải sử dụng hàng triệu tấn than, thải ra hàng chục vạn tấn tro xỉ.
Để phổ biến kiến thức về những tác hại của việc sản xuất gạch đất sét nung và những ưu điểm của sản xuất và sử dụng vật liệu không nung, 5 năm gần đây, Chính phủ đã có rất nhiều quy định về sử dụng vật liệu xây không nung, nhằm hạn chế sản xuất và sử dụng gạch đất sét nung, tăng cường sản xuất và sử dụng vật liệu xây không nung để tiết kiệm đất nông nghiệp, góp phần bảo đảm an ninh lương thực, giảm ô nhiễm môi trường, đồng thời tận dụng sử dụng phế thải của các ngành công nghiệp, tiết kiệm chi phí, tiết kiệm nhiên liệu, đem lại hiệu quả kinh tế. Do vậy, đến tháng 6/2014, đầu tư sản xuất VLXKN trong cả nước đạt năng lực khoảng 5,5 tỷ viên quy tiêu chuẩn, đạt khoảng 25% so với tổng vật liệu xây. Nhưng tiêu thụ sản phẩm còn gặp nhiều khó khăn do nhiều nguyên nhân như tâm lý, thói quen sử dụng; hình dáng, mẫu mã, chất lượng sản phẩm chưa ổn định, giá còn cao; cơ chế chính sách chưa đủ mạnh tạo điều kiện cho sản phẩm mới vào thị trường; tác động của suy thoái kinh tế. Đặc biệt, có nguyên nhân do nhận thức chưa đầy đủ của chính quyền địa phương.
Tăng cường sử dụng VLKN và hạn chế sử dụng gạch đất sét nung trên địa bàn thành phố
Theo ông Đỗ Trọng Đạt - Giám đốc Sở Xây dựng Hải Phòng cho biết: Hiện Hải Phòng có 7 doanh nghiệp hoạt động trong lĩnh vực VLXKN. Hưởng ứng Chương trình phát triển VLXKN của Chính phủ, một số doanh nghiệp đầu tư dây chuyền sản xuất gạch không nung, chi phí hàng tỷ đồng. Tuy nhiên các Doanh nghiệp vẫn còn gặp nhiều khó khăn trong vấn đề tiêu thụ sản phẩm. Song được sự hỗ trợ từ công tác quản lý nhà nước của Bộ Xây dựng, UBND thành phố. Hiện một số doanh nghiệp sử dụng VLKN đã có những bước phát triển khả quan. Theo ông Trần Duy Phúc, Giám đốc Công ty CP Cơ khí và VLXD Thanh Phúc tại quận Kiến An cho biết, đơn vị có các loại sản phẩm VLKN phong phú là gạch lát hè và gạch xây dựng… Trong khi một số sản phẩm gạch lát hè, gạch xây 2 lỗ rỗng, gạch xây 3 lỗ rỗng, gạch xây 3 vách làm ra đến đâu tiêu thụ hết đến đấy, thì một số loại gạch để xây dựng nhà ở, công trình dân dụng thì sức tiêu thụ vẫn còn hạn chế. Hàng năm Cty sản xuất ra 1 tỷ viên, nhưng sức tiêu thụ đạt 30% sản lượng. Được sự hỗ trợ lớn từ phía Bộ Xây dựng cũng như UBND Thành phố, Hội VLXD…Công ty Thanh Phúc, sản phẩm GKN của Công ty TNHH MTV Long Thi tại huyện Thủy Nguyên đã có đơn hàng cung cấp cho các công trình trong khu nghiệp VSIP (Thủy Nguyên), Khu TT Thành phố, KCN Cảng Cái Lân (Quảng Ninh), LG Hải Phòng, Cảng Hải Phòng, sau một năm đã có sức tiêu thụ bằng khoảng 50% công suất của dây chuyền.
Đến nay, Chính phủ đã tập trung chỉ đạo phát triển VLKN để từng bước thay thế gạch đất sét nung, hạn chế tối đa sử dụng đất sét và than - một nguồn tài nguyên không tái tạo, góp phần bảo vệ an ninh lương thực, tiết kiệm năng lượng và giảm lượng khí thải CO2. Ngoài ra việc tận dụng phế thải của các ngành công nghiệp như tro, xỉ, mạt đá… để sản xuất ra VLKN cũng góp phần giảm một lượng đáng kể các chất thải rắn ra môi trường. Dựa trên chương trình phát triển VLKN đã được phổ biến rộng rãi do các cấp, các ngành, đặc biệt là các doanh nghiệp. Hiện người dân đã bước đầu làm quen với VLXDKN, đồng thời nâng cao ý thức bảo vệ môi trường trong sản xuất và sử dụng vật liệu xây.
Tuy nhiên để thúc đẩy mạnh việc khai thác thực hiện Chương trình phát triển VLKN, Thủ tướng Chính Phủ yêu cầu các Bộ, ngành, địa phương tăng cường công tác tuyên truyền, phổ biến và hướng dẫn thực hiện các chính sách của Chính phủ thuộc phạm vi quản lý của từng Bộ, ngành địa phương nhằm khuyến khích sản xuất và ưu tiên sử dụng VLXDKN, kể cả các sản phẩm tấm tường thạch cao và tấm 3D. Hạn chế sản xuất và sử dụng gạch đất sét nung, tiếp tục xây dựng lộ trình phù hợp với từng địa phương để sớm chấm dứt sản xuất gạch đất sét nung bằng lò thủ công, lò thủ công cải tiến, lò vòng sử dụng nhiên liệu hóa thạch (than, dầu, khí). Trong đó riêng Bộ Xây dựng ban hành cơ chế chính sách đồng bộ nhằm tăng cường sử dụng VLKN tại các công trình sử dụng vốn nhà nước như: Trụ sở làm việc, bệnh viện, trường hoc… bắt buộc phải sử dụng VLXKN. Các công trình cao tầng không phân biệt nguồn vốn, ưu tiên sử dụng VLXKN, đặc biệt là VLXKN loại nhẹ phải đạt 30% trong tổng số vật liệu xây. Đồng thời, để các quy định đi vào cuộc sống, cùng với tuyên truyền cho nhân dân hiểu về tính năng và lợi ích khi sử dụng VLXKN, Nhà nước tiếp tục có những cơ chế khuyến khích tạo điều kiện cho doanh nghiệp sản xuất VLXKN, khuyến khích người dân, đơn vị sử dụng loại vật liệu có nhiều ưu điểm này, góp phần thực hiện tốt việc xóa bỏ các lò gạch đất sét nung gây ô nhiễm môi trường.

Read more…

Sốc: Nước thải "an toàn hơn sữa" của xe chạy nguyên liệu Hydro Mirai

1:25 PM |
 Nước thải ra từ chiếc xe chạy pin nhiên liệu hydro Toyota Mirai an toàn hơn sữa, Toyota vừa đưa ra tuyên bố gây "sốc" về mẫu xe mới này.
Nước thải ra từ xe hơi chạy nhiên liệu hydro có vị hơi chua, độ pH khoảng 5-6, ít tính axit hơn mưa axit, thậm chí bia nhưng đậm vị hơn sữa - Ảnh: america.aljazeera.com
"Chúng tôi đã thí nghiệm tác động sức khỏe xảy ra khi uống chất thải trên", kỹ sư Seiji Mizuno nói. "Những người tham gia thí nghiệm cho biết nước này ít tạp chất hữu cơ hơn hẳn sữa".
Nhưng công ty không đưa ra lời khuyên nên uống nước thải xe Mirai vì nó được tạo ra từ phản ứng hút khí oxy trong môi trường xung quanh và liên kết với khí hydro từ bình nhiên liệu - gọi là "màng trao đổi proton” - để sinh ra năng lượng cho xe.
"Tùy thuộc vào địa điểm lái xe, không khí tại một số nơi trên trái đất có thể chứa tạp chất có hại cho cơ thể, như vi khuẩn E. coli. Bạn không thể kiểm tra được chất lượng không khí ở từng nơi", ông Mizuno nói.
Loại nước thải xe do các chuyên gia thử nghiệm uống, có vị hơi chua, với độ pH khoảng 5-6, ít tính axit hơn mưa axit, thậm chí bia nhưng đậm vị hơn sữa.
Xe chạy pin nhiên liệu hydro Toyota Mirai hiện bán mạnh ở Bang California (Mỹ). Nhược điểm của xe nhiên liệu hydro mới là không sở hữu tốc độ và độ phô trương như Tesla hay các dòng xe điện khác, nhưng nhỉnh hơn khi so với xe chạy khí diesel hay xăng dầu thông thường.
Toyota Mirai có khả năng tăng tốc từ 0-100 km/h trong 9,2 giây, trước khi đạt vận tốc tối đa 180 km/h.
Giá đổ đầy bình chứa khí hydro cũng tương đương xe chạy xăng dầu, với quãng đường khoảng 483 km/bình. Điều này có nghĩa xe nhiên liệu hydro tiêu tốn nhiều tiền và kém hiệu quả hơn xe hybrid như Prius, nhưng rẻ hơn so với xe điện.
Điều giá trị nhất - nó là chiếc xe không phát thải. Vì thế, với người quan tâm đến việc giảm thiểu tác động xấu đến môi trường, xe nhiên liệu hydro là lựa chọn tuyệt vời.
Theo nguồn: tuoitre.vn
Read more…

CÒN NHIỀU LÒ GẠCH THỦ CÔNG GÂY Ô NHIỄM MÔI TRƯỜNG

12:00 PM |
UBND tỉnh Khánh Hòa đã có quy định về lộ trình chấm dứt hoạt động sản xuất gạch sét nung bằng lò thủ công, thủ công cải tiến, lò đứng trên địa bàn tỉnh và yêu cầu các chủ cơ sở sản xuất phải chấp hành chậm nhất vào cuối tháng 6/2014. Thế nhưng, đến nay tại xã Ninh Xuân, thị xã Ninh Hòa, tỉnh Khánh Hòa vẫn còn tồn tại trên 100 lò gạch thủ công, gây ô nhiễm môi trường
    [-]Khánh[-]Hòa,[-]lò[-]gạch,[-]thủ[-]công,[-]ô[-]nhiễm,[-]môi[-]trường
    Ảnh: minh họa

    Xã Ninh Xuân là địa phương có nhiều lò gạch thủ công nhiều nhất tỉnh Khánh Hòa với 54 cơ sở sản xuất, bao gồm 98 lò đứng, 8 lò vòng, mỗi năm sản xuất từ 100-120 triệu viên gạch. Với lý do chưa được hỗ trợ để chuyển đổi nghề hoặc đầu tư công nghệ mới, đồng thời đang tạo việc làm cho hàng nghìn lao động địa phương, các chủ cơ sở sản xuất gạch thủ công ở đây vẫn tiếp tục sản xuất.

    Gần đây nhất, Phòng Kinh tế thị xã Ninh Hòa phối hợp với Công ty Cổ phần Chế tạo máy và sản xuất vật liệu mới (Thành phố Hồ Chí Minh) tiến hành quảng bá, tuyên truyền về thiết bị máy sản xuất gạch không nung để các chủ lò gạch thủ công ở Ninh Xuân tham khảo, đầu tư chuyển đổi công nghệ. Tuy nhiên, mức đầu tư khoảng 7 tỷ đồng/ cơ sở sản xuất gạch không nung là quá khả năng đầu tư của chủ các lò gạch. Đồng thời, trên địa bàn xã Ninh Xuân không có nguyên liệu để sản xuất gạch không nung, nên việc chuyển đổi công nghệ sản xuất gạch không được người dân đón nhận.

    Được biết, tháng 7/2014, UBND tỉnh Khánh Hòa đã có tờ trình về việc ban hành quy định chính sách hỗ trợ di dời các cơ sở sản xuất ngoài công lập (trong đó có cơ sở sản xuất gạch thủ công) gây ô nhiễm môi trường và di dời theo quy hoạch xây dựng đô thị trên địa bàn tỉnh, nhưng tờ trình này không được Kỳ họp thứ 8 Hội đồng nhân dân tỉnh khoá V thông qua.

    PTT
    Read more…

    NƯỚC THẢI SINH HOẠT XUỐNG ĐƯỜNG

    9:39 AM |

    Nhiều năm qua người dân sống hai bên đường An Dương Vương, khu phố 6, phường 16, quận 8, TP.HCM đã phải chịu cảnh không có cống thoát nước. Thế nhưng, hàng tháng các hộ dân vẫn phải đều đặn trả phí bảo vệ môi trường cho công ty cấp nước sinh hoạt.


    Không có cống thoát, nước thải sinh hoạt được người dân xả trực tiếp ra đường

    Hóa đơn đóng phí hàng tháng cho công ty cấp thoát nước của người dân

    Công trình thi công thì vẫn còn đang dang dở, hàng chục cống thoát nước thải nằm ngổng ngang trên tuyến đường. Nhưng nước thải thì vẫn phải xả thẳng trực tiếp xuống đường và đây được coi là biện pháp duy nhất của các hộ dân nơi đây.

    Theo người dân nơi đây, cho biết: Tình trạng ngập nước của đường An Dương Vương đã có từ xưa đến giờ, vì không có cống thoát nước từ đó đường xá ngập triền miên, đường được nâng lên thì bị ngập nước, nước ngập lại nâng đường. Người dân rất bức xúc vì việc ô nhiễm môi trường vì mỗi nhà đều bơm nước thải sinh hoạt ra đường vì không có cống thu gom.

    Dù biết xả nước thải ra đường là việc làm sai trái nhưng các hộ dân sống nơi đây không còn cách nào khác. Mỗi khi mưa xuống nếu không xả nước ra đường thì không còn cách nào khác để nhà khỏi bị ngập nước.

    Tuy nhiên, những ngày thường mặt đường vẫn ngập tràn lênh láng nước dù không mưa, không triều cường, nước từ ngoài đường trải tràn vào nhà. Người dân phải chấp nhận bỏ ra hàng trăm triệu đồng để xây những con đê ngăn nước. Nhưng những ngày mưa, mực nước quá cao, nước vẫn tràn vào nhà. Không có cống thoát nước người dân buộc phải sống chung với nước và bố trí sân nhà chứa nước thành các ao nuôi cá.

    Người dân nơi đây sẽ phải tiếp tục sống chung với nước nếu chính quyền địa phương không nhanh chống triển khai và hoàn thành dự án lấp đặt các cống thoát nước nơi đây.

    PTT
    Read more…

    Hot